Mùa hạ về bừng thêm sắc thắm,
Cánh phượng hồng trong nắng dệt thơ
Ươm nồng trọn khoảng trời mơ,
Gợi vùng ký ức… cả bờ bến yêu….
Em bên đời một chiều nhạt nắng
Phượng rực trời tỏa sáng huơng xưa
Hỏi thầm lòng đã quên chưa
Sao nghe nỗi nhớ như vừa gọi tên ?!
Hạnh phúc đến… êm đềm hạ trước
Hai đứa mình sánh bước chung đôi.
Phượng kia nhuộm thắm khung trời,
Nghe lòng thổn thức bồi hồi nhớ nhung ?!
Nay hạ về đi cùng xa xót,
Để giọt buồn rớt xuống… đơn côi…
Phượng hồng… ký ức xa xôi,
Thương ai đã lỡ đánh rơi cuộc tình !
Thơ: Hoàng Hôn Tím