Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Vết thời gian dần hằn đuôi khóe mắt
Không còn cảm thấy lòng mình se sắt
Cứ mỗi độ trời trở gió mùa về
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Đủ mặn mòi, đủ biết đâu phải, trái
Ngồi nhớ về kỷ niệm thuở xa ngái
Sống mũi vẫn còn nguyên vị cay cay
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Thể hiện rõ ràng sự yêu và ghét
Ai yêu mình, mình yêu lại sắc nét
Ai không yêu, chẳng cớ gì bận tâm
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Trải bao thăng trầm hỉ nộ ái ố
Chẳng muộn phiền khi mưa về ngang phố
Tìm niềm vui, tự xoa dịu nỗi buồn
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Đã trải qua đôi ba lần vượt cạn
Ngắm con yêu, ngắm hoài mà không chán
Mong con trưởng thành cùng với thời gian
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Lo chu toàn bao việc nhà, việc nước
Có đôi khi cũng mỏi bàn chân bước
Muốn được người chia sẻ và động viên
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Bỏ lại sau lưng bon chen cuộc sống
Tìm cho mình một khoảng trời thơ mộng
Thỏa sức vẫy vùng, thỏa sức yêu đương
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40
Đã thương ai, sẽ mãi vẫn hoài thương…
Thơ: Nguyễn Thanh Huyền
Người phụ nữ trước ngưỡng cửa 40…còn nhiều lo toan..